Đến với Mộc Châu, Sơn La
Chúng tôi-những người từ miền Nam ra Bắc đã có một chuyến đi đầy thú vị, khám phá vùng đất xa xôi này. Đoàn chúng tôi đi theo cung đường ngoằn ngoèo chứ không đi theo con đường quốc lộ thênh thang. Xuất phát từ Hà Nội, theo Tỉnh lộ 433, chúng tôi đi qua Đà Bắc, khu bảo tồn thiên nhiên Phúc Anh trước khi đến Cửa Nánh. Sau đó, chúng tôi đến Suối Nánh, Mường Tuồng. Theo cung đường này, sẽ lên đò xuôi sông Đà để sang Bến Khủa, Song Khủa rồi mới đến Mộc Châu. Đây là vùng cao nguyên, nằm ở độ cao trên 1.000 mét. Thời tiết ôn đới, mát mẻ.
Mộc Châu chưa phát triển nhiều về du lịch nên dịch vụ khá khiêm tốn. Tuy nhiên, chúng tôi dễ dàng tìm được nơi trú ngụ qua đêm ở các nhà dân tại các bản làng. Có lẽ thiên nhiên vùng đất này vốn dĩ đã xinh đẹp cùng với khí hậu mát mẻ quanh năm nên con người luôn tươi vui và hiếu khách. Chỉ vài câu xã giao, biết là khách từ phương xa tới, người dân địa phương sẵn sàng mời khách ở lại nhà. Một ít thịt, rượu vừa mua được ở chợ làm thức nhắm, được dọn ra. Những ngụm rượu ấm áp làm chủ và khách xích lại gần nhau hơn, càng trở nên thân thiết...
Thiên nhiên cùng với sự hiếu khách của người dân địa phương khiến vùng đất xa xôi lại trở nên rất gần đối với du khách. Nhiều người nói rằng lúc cần sống chậm, chạy trốn những lo toan hay đơn giản là xả stress, họ tìm đến Mộc Châu như một chỗ dừng chân lý tưởng. Trước cảnh vật xinh đẹp, người ta trở nên hiền hòa và mở lòng ra với mọi người. Chiều xuống, cảnh vật chìm trong làn sương mỏng như sợi khói. Người ta bảo, lên Mộc Châu “bắt mây”. Mây mỏng như tơ quấn lấy người. Khi trời vốn trong lành lại càng thêm thanh khiết. Đêm xuống, tiết trời lạnh dần. Du khách choàng một chiếc khăn quanh cổ và thả bộ theo những sườn đồi như phiêu du giữa đất trời hư hư thật thật.
Ám ảnh bởi câu nói “gái Mường Tè, chè Tô Múa”, chúng tôi lại lặn lội về Tô Múa rồi theo tỉnh lộ 37 đến ngã ba Hua Tát để rẽ vào những nương chè. Không có vùng nguyên liệu lớn như Thái Nguyên, Lâm Đồng nhưng chè ở đây lại rất nổi tiếng. Những nương chè xanh mướt như thể chất chồng lên nhau lên đến tận trời. Ở xứ này, vẫn còn những vườn chè cổ thụ có từ lâu đời. Bao thế hệ, người dân bản địa vẫn giữ gìn nghề trồng và chế biến chè truyền thống như một vật gia bảo. Và chè Tô Múa luôn là thứ quý giá, thuyết phục được những người khó tính. Đến đây vào mùa xuân, những bông hoa đào, hoa mơ nở trắng như tô điểm cho thiên nhiên thêm tươi, thêm mát. Nương chè xanh xen lẫn vào những đồi hoa trắng tạo nên một không gian sắc màu rộng lớn, làm khách phải tiêu tốn nhiều thời gian để ghi ảnh, để chiêm ngưỡng...
Đến Mộc Châu, không chỉ tận hưởng thiên nhiên tươi tắn, đến đây du khách còn có dịp thăm những bản làng của 12 dân tộc anh em sống chan hòa với nhau. Sự đa dạng dân tộc hấp dẫn du khách bởi nét văn hóa phong phú, những trang phục đầy sắc màu và nhiều lễ hội hấp dẫn. Cách Mộc Châu chừng 3 cây số là rừng thông rộng lớn ở Bảng Áng. Cảnh đẹp lung linh bởi nắng sớm hoặc sương chiều. Bao nhiêu người đã đến đây và rong ruổi hàng giờ để tìm những khoảnh khắc đẹp.
Cách Mộc Châu chừng 7 cây số, hướng cửa khẩu Loóng Sập là thác Dải Yếm hoang sơ nổi tiếng với làn nước trong suốt, mát lành. Ưa một chút mạo hiểm, khách tìm vào Hang Dơi, Hang Kia gần thác Dải Yếm để khám phá. Trong lúc lang thang trên đường đi, khách vô tình nhìn thấy một nương chè hình 5 trái tim lồng vào nhau trông thật lãng mạn. Bởi vì địa hình của ngọn đồi này nên người ta mới tạo hình như thế cho phù hợp. Vô tình nương chè 5 trái tim ấy trở thành sản phẩm du lịch độc đáo của địa phương.
Đến với Mộc Châu chỉ trong một thời gian ngắn ngủi nhưng đủ để du khách trải nghiệm cuộc sống gần gũi với thiên nhiên, chiêm nghiệm lại mình. Mộc Châu vẫn luôn hấp dẫn khách đến không chỉ một lần./.
(Nguồn Báo Cần Thơ)
Nguồn tin: Sưu tầm
Bài viết liên quan
Mộc Châu: đất giữa núi
Ngày còn nhỏ xem một bộ phim của Mỹ kể về tuổi thơ của hai cô bé sống trên thảo nguyên, tôi đã ước một ngày nào đó sẽ có dịp đến thảo nguyên xanh bao la bát ngát, phi nước đại trên lưng chú ngựa...
Cải mèo Mộc Châu - ăn để nhớ
Một người bạn vừa đi Mộc Châu (Sơn La) về gọi điện bảo: “Anh mua cho cô ít cải mèo Mộc Châu đấy, cô sang lấy về luộc mà ăn”. Vâng vâng dạ dạ hẹn lịch sang lấy mà như mở cờ trong bụng.
Lá xanh, hoa trắng "níu" mùa đông Mộc Châu
Không có xế, tôi đành chọn cách ít thú vị là đón xe khách buổi tối từ Hà Nội. Nửa đêm, vừa chạy qua Hòa Bình, xe lọt thỏm giữa mịt mù sương trắng. Mở mắt, tôi nhìn ra cửa sổ lúc nào cũng bàng bạc...
Một lần đi hái Hoa ban
Ở những nơi nhiều hoa ban, phụ nữ người Thái thường hái về đem bán ở chợ như một thứ rau sạch được nhiều người ưa thích. Nhưng có tự mình lên rừng lấy hoa ban và chế biến nó mới tận hưởng hết cảm...
Chuyến du lịch tình nguyện đáng nhớ tại Vân Hồ
Ngày 5 và 6 tháng 5 năm 2012, BC chúng tôi tổ chức chương trình trải nghiệm du lịch - tình nguyện “Mùa hè xanh cùng trẻ em Vân Hồ” tại xã Vân Hồ -huyện Mộc Châu, Sơn La.
Trên những đồi chè xanh bát ngát Mộc Châu
Ở mảnh đất cao nguyên này, tôi nhìn đâu cũng thấy đẹp, ngay cả những đồi chè muôn thủa kia, có thể là xuân xanh mướt hay mùa đông trơ trụi lá cành, cũng vẫn quyến rũ đến kỳ lạ.
Mộc Châu quên lối về
Đã từng đến Mộc Châu rất nhiều lần, khi thì đi chơi với bạn bè, khi thì đi chụp ảnh cưới cho các đôi uyên ương hay những giây phút tự thưởng cho mình bên người mình yêu quý.
10 lần đến cao nguyên Mộc Châu vẫn chưa chán
Không dưới 10 lần tôi đến với Mộc Châu, nhưng dường như lần nào cũng mang một cảm xúc giống hệt nhau và rõ ràng nhất, đến để được bình yên một chút sau những tháng ngày vội vã. Mộc Châu không xa...