Bất tận và hoang hoải Mộc Châu
Lang thang chỉ để được tận hưởng cảm giác vùng cao như thế nào. Gió rít, mưa sương bay phảng phất làm da mặt tôi tím tái nhưng cái cảm giác đó làm tôi thấy thích thú.
Một cảm giác như đang chìm đắm ở một xứ ôn đới nào. Đang phiêu du cùng cảm giác tận hưởng, chuông điện thoại reo, giọng nói như cáu gắt “chú mày có ăn cơm không nào?”. Giật mình nhìn lại, hình như tôi đi lang thang cũng khá xa chỗ cả đoàn tập kết.
Lên dốc |
Chén rượu ngô say nồng đêm qua làm tôi chìm vào giấc ngủ say. Bừng tỉnh dậy lúc mọi người còn đang trong cơn ngái ngủ. Bình minh, Mộc Châu không một gợn mây, gió lùa thoang thoảng, không khí như không một tạp chất. Xa xa mặt trời đang ngó lên thấp thoáng sau mấy lùm cây to.
Tiếng còi tập hợp vang lên, điểm danh các thành viên, tất cả trở về xe. Đoàn xe dần chuyển bánh tiếp tục hành trình. Điểm đến không định trước, cả đoàn xe đang lăn bánh êm ái. Chiếc xe dẫn đoàn ngoặt tay lái bất ngờ đi vào đường nhỏ, gồ ghề. Xe lắc qua, lắc lại, đầu tôi đập đầu vào nóc xe đau điếng. Càng đi, đường càng khó.
Lên dốc, xuống đèo, rồi vượt suối, các xe vẫn nối đuôi nhau chầm chậm qua. Nhưng rồi, như muốn thử thách lòng người, trước mặt chúng tôi là một con dốc dài với độ dốc lớn.
Lội suối |
Tất cả phải dừng lại. Trưởng đoàn xuống thực địa. Như thách thức các thành viên “dốc rất cao, khó đi và nguy hiểm, có ai sợ không? Nếu sợ thì vòng đường khác mà đi, gặp nhau ở đường lớn”. Không ai run sợ, nhưng trong lòng ai cũng tự nhủ: Phải cẩn thận!
Tiếng gầm của động cơ, tiếng người chỉ đường cho xế, tiếng cười vang khi vượt qua con dốc một cách mạo hiểm, trộn lẫn khói xe và bụi đường, làm không gian núi rừng ồn ào, mất đi cái tĩnh lặng vốn có. Mất hơn một tiếng đồng hồ, lần lượt tất cả các xe cũng qua được con dốc một cách an toàn, mặc dù có xe cũng xảy ra sự cố chết máy, trôi xe khi đi đến lưng chừng dốc.
Càng đi, càng thấy không gian tĩnh lặng, nghe rõ tiếng chim hót, suối reo. Xa xa thấp thoáng một hai ngôi nhà sàn. Thi thoảng gặp tốp người đi làm nương về đứng gọn vào bên đường nhìn đoàn xe đi với ánh mắt xa lạ như từ khi sinh ra họ chưa bao giờ nhìn thấy nhiều xe ô tô đến vậy?
Trên đường dọc bờ suối bắt gặp những người phụ nữ Thái tần tảo lấy rêu dưới suối về chế biến món ăn. Lòng tôi lại thấy một điều gì đó hoang vu và nguyên sơ như người bản địa nơi đi qua, gặp gỡ vậy.
Đang mơ màng trước khung cảnh núi rừng và con người theo vòng bánh xe lăn. Cả đoàn bỗng khựng lại. Một “chiến mã” sa lầy vì đường trơn. Chiếc lốp cứ không chịu lăn mà quay tít, mặc cho người lái thốc ga, khét lẹt.
Kéo xe khỏi bùn lầy |
“Không được đâu, đừng cố nữa, dùng tời thôi” – tiếng hô của một người trong đoàn. Loay hoay mất nửa tiếng, cuối cùng chiếc xe cũng qua được đoạn đường khổ ải.
Mặt trời đã đứng bóng, cả đoàn tìm một khoảng đất trống rộng để ăn trưa. Như muốn “làm món khai vị trước khi ăn”, một 'bác' trong đoàn lại trình diễn cho xe đi bằng ba bánh xuống khoảng trống. Ai cũng thót tim. Rồi nụ cười sảng khoái khi xe xuống dốc an toàn. Giây phút lo lắng chỉ là thoảng qua.
Mặt trời ngả bóng sang phía Tây, cả đoàn lại lên đường. Nắng vàng xuyên qua những hàng cây. Bóng nắng hất lên nhờ nước suối chiếu bờ cỏ dại xanh miên man. Gió thoang thoảng lay qua lay lại những cánh hoa mận, hoa đào lung linh trong nắng.
Đằng xa, thấp thoáng những khoảng rừng trắng muốt của hoa mậm rồi lại đỏ rực của cách đào phai trong nắng chiều. Tất cả như chìm đắm trong khung cảnh xuân nhiều màu sắc.
Trở về nơi hôm đầu đặt chân đến Mộc Châu lúc đêm về sương buông, vẫn cái lạnh vùng cao, vẫn tiếng gió rít, vẫn mưa bay phảng phất sao tối nay khác hôm qua? Hay hôm nay đã thỏa lòng “lang thang”. Hay vì đã thấm mệt? Có lẽ là không. Mỗi trải nghiệm, mỗi vùng đất ta đặt chân đến cho ta trưởng thành hơn, cho ta một cái nhìn mới về thiên nhiên – con người.
Kết thúc chuyến đi vùng cao sau khi đã ăn hết một chú lợn mán. Rau rừng vẫn vị đắng ngọt trên môi. Chén rượu nồng đậm tình Tây Bắc. Đi trong đêm rồi lại về trong đêm. Cảm giác bất tận và hoang hoải.
Những tháng ngày đẹp…
Theo Khắc Trung-vietnamnet
Hãy chia sẻ với mọi người những cảm xúc, ấn tượng và mọi tấm ảnh đẹp trong chuyến du lịch Mộc Châu của bạn tại đây.
Bài, ảnh xin gửi về theo địa chỉ: bql.khudulich.mc@gmail.com
Nguồn tin: Sưu tầm
Bài viết liên quan
Đồn Mộc Lỵ -nơi ghi dấu một thời
Trước khi đến nơi này, tôi chỉ hình dung đây là một di tích lịch sử với những tấm bia, đài tưởng niệm, nhưng khi trở về trong lòng vẫn khao khát sẽ được trở lại nơi này một lần nữa…
Yêu lắm Mộc Châu
Vượt chặng đường khá dài từ Thái Bình đến với Mộc Châu (trung tâm chương trình du lịch "Qua miền Tây Bắc Sơn La 2011") nhưng không ai trong chúng tôi cảm thấy mệt mỏi. Khí hậu mát mẻ, màu xanh...
Mộc Châu ơi! Mong một lần trở lại
Mệt mỏi với áp lực công việc, tôi muốn tìm một nơi nào đó không xa Hà Nội để tìm cho mình cảm giác yên tĩnh trong 2 ngày cuối tuần. Anh bạn đồng nghiệp hớn hở: “Mộc Châu đi ông, vùng đất du lịch...
CÓ MỘT MÙA HOA CẢI, NỞ TRẮNG TRỜI MỘC CHÂU
Giữa yên tĩnh, tinh khôi, chợt thấy lòng mình chùng lại, thánh thiện hơn và muốn sống hơn rất nhiều, để cảm nhận đất nước, như thảo nguyên hoa cải trắng, của đồng bào Mông thị trấn Mộc Châu, Sơn...
XUÂN MỘC CHÂU
Mộc Châu! Lần nào được trở về cũng háo hức như lần đầu gặp gỡ. Bởi đây là cao nguyên rộng lớn và đẹp nhất miền núi phía bắc, có khí hậu ôn đới gió mùa, với những đồng cỏ, đồi chè, động Sơn Mộc...
Chùm ảnh cưới Mộc Châu
Trong vài năm trở lại đây thì Mộc Châu là một trong những địa điểm lý tưởng để các cặp đôi thực hiện bộ ảnh cưới của mình tại đây. Xin được giới thiệu tới các bạn một số bộ ảnh cưới đẹp được thực...
Chuyến đi tìm đào rừng lợn mán ở Mộc Châu
Ngày 21-1-2011 CLB Offroad đã tổ chức chuyến đi Mộc Châu tìm đào rừng, lợn mán về ăn Tết, cung đường Chiềng Khừa -Tà Niết chuyến đi đầy gian nan vất vả, đường đất rất nhiều dốc cao, dài, nền...
Du xuân ăn Tết với người Mông ở Bản Tà Phềnh
Chúng tôi đến Bản Tà Phềnh, xã Tân Lập, huyện Mộc Châu vào ngày 29/11 âm lịch (ngày 30 Tết Mông) trong tiết trời giá rét dưới 10oC và sương mù dày đặc hai bên đường những cánh hoa đào đầu tiên...